Một số đặc điểm tâm lý trong giao tiếp công vụ

     Hoạt động quản lý hành chính chủ yếu là giao tiếp, những nhà quản lý hành chính thường xuyên phải giao tiếp với cấp trên, cấp dưới, đồng nghiệp và những người dân có liên quan đến các chính sách và các chương trình của quản lý nhà nước. Họ giao tiếp để thu nhận những phương tiện hay một sự ủy quyền, một mệnh lệnh cũng như để tập hợp các cộng tác viên xung quanh việc xây dựng và thực hiện những mục tiêu, những chiến lược theo quy định của giá trị tổ chức.

     Thực hiện các quá trình hài hòa những lợi ích cạnh tranh và đôi khi đối lập nhau là một chức năng then chốt của hành chính công, đòi hỏi các nhà hành chính phải ra những quyết định thiết thực thông qua giao tiếp. Bậc thang trong tổ chức càng cao thì khả năng phải giao tiếp càng nhiều hơn.

Một số đặc điểm tâm lý trong giao tiếp công vụ

     Môi trường giao tiếp trong quản lý hành chính khá phức tạp (phạm vi rộng, tổ chức phức tạp, đối tác đa dạng, kiểu cách quản lý thay đổi…) nên người quản lý hành chính phải có các chuẩn mực về ứng xử, các chuẩn mực mới thích hợp với hoàn cảnh trong nước và các đối tác ngoài nước.

     Những cuộc giao tiếp trong quản lý hành chính thựchiện kém, thường kéo dài, tốn phí nhiều, đem lại ít và chất thêm gánh nặng cho cán bộ cấp trên; người đẩy những công việc khó khăn lên trên, xa những người thạo việc nhất và lẽ ra họ phải là người giải quyết công việc tốt nhất. Cuối cùng, người dân phải chịu đựng những hoạt động giao tiếp hành chính kém cỏi đó.

     Chất lượng của nền hành chính công tùy thuộc vào mức độ chất lượng của các quá trình giao tiếp của người cán bộ công chức trong khi thi hành nhiệm vụ. Hầu hết các công việc thuộc lợi ích công đều được đưa ra thông qua con đường giao tiếp.

     Con người tham gia giao tiếp trong một hoàn cảnh xã hội nhất định, trong đó họ có một vai trò cá nhân vào phần việc của họ trong công việc chung và được vĩnh viễn công nhận. Trong cơ quan hành chính nhà nước cũng tạo nên vai trò cá nhân, nhưng được phân biệt một cách chính thức, đi kèm với quyền hạn và nghĩa vụ: Trưởng phòng có địa vị cao hơn Phó phòng bởi khác nhau về chức vụ, quyền hạn. Cũng cần nhớ rằng; có địa vị cao nhất chưa hẳn là người vị trí quan trọng, có người tuy địa vị không cao nhưng lại có vai trò rất quan trọng đối với người khác trong quan hệ giao tiếp.

     Trong lĩnh vực hành chính, chức vụ nói lên vị trí một người, rất cần để phân biệt với người khác, cần phân biệt rõ vai trò và địa vị. Một số cá nhân cóvai trò lớn hơn chức vụ, địa vị của họ thông quathâm niên làm việc, tính cách của họ. Một người giao liếp giỏi là người có khả năng nhận thấy sự khác nhau giữa vai trò và địa vị của một người, và là người có kỹ năng cân nhắc xem thông điệp nào phù hợp với loại tính cách nào của người nhận.

     Trong môi trường sống và làm việc, con người sẽ dần dần hiểu ra rằng: muốn tạo một chỗ đứng cho chính mình trong một môi trường nào đó, cần phải nắm vững nhữngnguyên tắc, những luật lệ, chính sách của nhà nước khi giao tiếp với người khác, đồng thời phải có kiến thức và kỹ năng thực tế để biết được đối tượng muốn gì và ta đang nói chuyện với ai, nên nói như thế nào, nói những gì, nên dùng phương tiện phi ngôn ngữ ra sao nhằm tiến hành giao tiếp đạt hiệu lực và hiệu quả công vụ tốt nhất.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: tư tưởng chính trị

Vai trò của giao tiếp trong quản lý hành chính nhà nước

      Giao tiếp là vấn đề có ý nghĩa quan trọng mang tính sống còn của nhân loại nói chung. Con người với tư cách là thành viên cộng đồng xã hội không thể thiếu giao tiếp với những người xung quanh. Nếu không có sự giao tiêp, con người không thể có sự hiểu biết lẫn nhau. Qua giao tiếp con người mới thực hiện được quá trình xã hội hóa để tự hoàn thiện mình bằng cách tiếp thu, học tập kinh nghiệm, học cách ứng xử của cộng đồng xã hội từ thế hệ này sang thế hệ khác. Hoạt động giao tiếp cho phép con người tổ chức các hoạt động có mục đích. Nếu không có hoạt động giao tiếp sẽ không thể có tổ chức xã hội.

     Giao tiếp trong quản lý hành chính Nhà nước là sự tiếp xúc giữa con người với nhau trong phạm vi hành chính nhằm thoả mãn những nhu cầu nhất định trong việc xác lâp và giải quyết các mối quan hệ giữa nhà nước và nhân dân.

Vai trò của giao tiếp trong quản lý hành chính nhà nước

     Trong góc độ nhất định, chúng ta có thể nói hoạt động quản lý hành chính chủ yếu là hoạt động giao tiếp. Các nhà lãnh đạo, quản lý thường xuyên phải thực hiện quá trình giao tiếp tương tác với cấp trên, cấp dưới, với cơ quan đối tác các cơ quan hữu quan, các cán bộ nhân viên và các đối tượng giao tiếp khác. Người làm công tác lãnh đạo và quản lý hành chính phải dành khoảng 70% đến 90% thời gian làm việc để thực hiện các hoạt động giao tiếp phục vụ trong công tác của mình. Do vậy, người cán bộ công chức cần thiết phải thông thạo và có kỹ năng tốt về giao tiếp để hoàn thành những nhiệm vụ của mình trong công vụ.

     Trong quản lý hành chính, giao tiếp có chức năng chủ yếu là thu, nhận và trao đổi thông tin giữa hai bên tham gia giao tiếp với nhau có tính đến cả mục đích, tâm thế và mục tiêu của nhau trên cơ sở các quy định của Nhà nước. Trên cơ sở thu nhận thông tin, hai bên giao tiếp sẽ xây dựng, điều chỉnh mục tiêu, điều chỉnh hành vi qua sự tác động lẫn nhau để cùng hiểu biết về tình huống, xác định rõ vai trò,nhiệm vụ, chức năng và quyền hạn của mỗi bên nhằm đem lại lợi ích nhiều nhất, hiệu quả nhất trong quản lý hành chính Nhà nước. Ngoài ra, giao tiếp còn là sự giao lưu tình cảm, tư tưởng để phát triển nhân cách hoàn chỉnh cho con người trong xã hội.


Khái quát vai trò của giao tiếp trong công vụ

     Giao tiếp có vai trò quan trọng trong sự hình thành và phát triển nhân cách con người. Qua giao tiếp, con người hình thành nên những mối quan hệ xã hội. Sự phong phú của các mối quan hệ xã hội sẽ làm phong phú đời sống nhân cách con người. Những nét đặc trưng của tâm lý con người như ngôn ngữ, ý thức, tình cảm, năng lực… được hình thanh và phát triển trong giao tiếp.

     Qua giao tiếp con người hưởng thụ và tiếp thu những thành tựu phát triển văn hoá, khoa học; lĩnh hội những giá tri vật chất và phi vật chất như lương tâm, trách nhiệm, lòng tự trọng… của xã hội loài người. Bằng tấm gương của đối tượng giao tiếp mà chủ thể soi lại mình, tự điều chỉnh mình cho phù hợp với các chuẩn mực xã hội.

Khái quát vai trò của giao tiếp trong công vụ

     Trong hoạt động quản lý, giao tiếp có mặt ở tất cả các khâu của hoạt động quản lý (trực tiếp hay gián tiếp). Có thể nóiphần lớn thời gian trong ngày làm việc của người quản lý lãnh đạo dành cho việc giao tiếp với người khác, với các đơn vi. Việc hoàn thành nhiệm vụ của người thi hành công vụ phụ thuộc rất nhiều vào kết quả hoạt động giao tiếp.

     Cùng với hoạt động, giao tiếp là phương thức tồn tại của loài người. Xã hội càng phát triển thì giao tiếp càng phong phú, phương tiện giao tiếp càng phức tạp. Giao tiếp ngày càng đóng vai trò to lớn trong việc giải quyết các vấn đề của xã hội, của đời sống con người.

     Giao tiếp là một hoạt động quan trọng trong công tác quản lý Nhà nước. Phần lớn thời gian làm việc của người cán bộ công chức dành cho hoạt động giao tiếp. Hoạt động giao tiếp không chỉ đơn thuần là gặp gỡ, tiếp xúc, trao đổi. Muốn giao tiếp có hiệu quả, người cán bộ công chức trong thi hành công vụ cần phải vận dụng các kiến thức về tâm lý học, thuần thục các nguyên tắc, kỹ năng giao tiếp. Giao tiếp không chỉ là một vấn đề mang tính khoa học mà còn là cả một nghệ thuật. Hiệu lực, hiệu quả quản lý Nhà nước và sự thành công của một cơ quan quản lý hành chính nhiều khi lại phụ thuộc một phần quan trọng ở nhiệm vụ giao tiếp của người cán bộ công chức.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: hoạt động quản lý

Đặc trưng và khái niệm cụ thể của giao tiếp

Căn cứ vào quá trình trao đổi thông tin trong tổ chức

- Giao tiếp cấp trên với cấp dưới: giao tiếp này thực hiện sự luân chuyển thông tin từ cấp cao xuống cấp thấp. Quá trình giao tiếp này nhằm mục đích: hướng dẫn công việc, phản hồi ý kiến của nhân dân, khuyến khích sự tham gia, động viên thúc đẩy…

- Giao tiếp cấp dưới với cấp trên: Giao tiếp từ dưới lên trên là sự phản hồi của dòng thông tin từ trên xuống dưới.

     Trong công tác quản lý, hoạt động giao tiếp thườngxuyên diễn ra: giao tiếp giữa cấp trên và cấp dưới, giữa các nhóm làm việc, giữa cá nhân và cá nhân… Người cán bộ công chức có năng lực giao tiếp tốt sẽ giúp cho hoạt động công vụ đạt hiệu lực và hiệu quả cao hơn.

Đặc trưng và khái niệm cụ thể của giao tiếp

Hiểu quan niệm khác nhau về giao tiếp:

- Dưới góc độ thông tin: giao tiếp là một quá trình trao đổi, truyền đạt thông tin.

- Dưới góc độ tâm lý học:

     Giao tiếp là sự tác động qua lại giữa con người với con người, có nội dung là sự nhận thức và trao đổi thông tin, với sự giúp đỡ của các phương tiện khác nhau, nhằm mục đích thông báo và xây dựng mối quan hệ có lợi cho hoạt động của con người.

     Giao tiếp là những thông điệp về nhận thức, tình cảm thuộc về ý thức hay vô thức, nhờ một mạng lưới hay một hệ thống truyền thông tin giữa người với người trong hoạt động.

Như vậy có rất nhiều cách diễn đạt khác nhau về giao tiếp song nội dung đều hàm chứa những dấu hiệu đặc trưng sau đây:

- Giao tiếp là hoạt động đặc thù của con người, chỉ riêng con người mới có. Giao tiếp là một quá trình concòn rút ngắn thời gian, đẩy nhanh tốc độ giao tiếp. Hiểu biết lẫn nhau đem lại sự thông cảm, đồng cảm, giúp đỡ lẫn nhau, thậm chí cứu vớt lẫn nhau để từng con người cũng như nhóm người, tập thể người, cộng đồng người, xã hội loài người tồn tại và phát triển. Chẳng hạn, khi người lãnh đạo đã hiểu được cá tính, năng lực của nhân viên thì việc phân công, phân nhiệm, trao đổi công việc… sẽ hiệu quả hơn.

- Giao tiếp là một quan hệ xã hội, mang tính chất xã hội. Quan hệ xã hội chỉ được thực hiện trong giao tiếp giữa con người với con người. Con người vừa là thành viên tích cực với tư cách tạo lập nên các quan hệ xã hội như pháp quyền, kinh tế, văn hóa… vừa là thành viên hoạt động tích cực cho sự tồn tại và phát triển của chính các quan hệ đó. Trong hoạt động quản lý, quan hệ giữa người quản lý và người dưới quyền là một quan hệ xã hội đích thực, một tồn tại xã hội khách quan do cả hai phía (người quản lý và người dưới quyền) tạo dựng.

- Giao tiếp có nội dung xã hội rất cụ thể được thực hiện trong một hoàn cảnh nhất định, nghĩa là giao tiếp được tiến hành trong không gian, thời gian và các điều kiện cụ thể. Nói một cách khác, giao tiếp cá nhân mang tính chất lịch sử phát triển xã hội loài người. Đây là một đặc trưng cơ bản mà nhờ đó các nhà đạo diễn, nhà văn… đã tạo dựng nên những bộ phim, tác phẩm văn học giúp cho con người nhận thức được sự kế thừa và phát triển các chuẩn mực trong giao tiếp, các phương tiện giao tiếp…

     Từ phân tích trên, có thể nêu lên khái niệm giao tiếp là những tiếp xúc tâm lý giữa những con người nhất định quanh xãhội nhằm trao đổi thông tin, tình cảm, hiểu biết, cuộc sống tạo nên những ảnh hưởng, những tác động qua lại để con người đánh giá, điều chỉnh và phối hợp với nhau trong công việc.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: tài liệu quản lý nhà nước

Một số phương pháp phân loại giao tiếp

Theo quy cách, người ta chia giao tiếp thành hai loại:

- Giao tiếp chính thức: là sự giao tiếp giữa các thành viên trong một nhóm xã hội, hoặc các nhóm xã hội chính thức. Giao tiếp nhằm thực hiện nhiệm vụ chung theo chức trách, quy định, thể chế. Nghi thức giao tiếp được dư luận xã hội hoặc pháp luật, phong tục tập quán quy định. Chẳng hạn giao tiếp giữa người lãnh đạo với công chức, giao tiếp giữa lãnh đạo với lãnh đạo, giao tiếp giữa các công chức với nhau, giao tiếp giữa công chức với nhân dân được luật pháp quy định.

- Giao tiếp không chính thức: là giao tiếp giữa những người hiếu biết rõ về nhau, không câu nệ vào thể thức

Một số phương pháp phân loại giao tiếp

Trong tâm lý học xã hộingườita còn chia giao tiếp ra làm 3 loại:

- Giao tiếp định hướng – xã hội: chủ thể giao tiếp với tư cách đại diện cho xã hội, cộng đồng người. Giao tiếp nhằm truyền tin, thuyết phục hoặc kích thích đối tượng giao liếp hoạt động: đó là những báo cáo, bài giảng về các chính sách, đường lối đối nội, đối ngoại của một chế độ xã hội…

- Giao tiếp định hướng – nhóm, chủ thể giao tiếp với tư cách đại diện cho nhóm xã hôi, nhằm mục đích giải quyết những vấn đề trong nhóm đạt ra trong công tác, học tập, sản xuất kinh doanh…

- Giao tiếp định hướngcá nhân, chủ thể giao tiếp không đại diện cho quyền lợi nhóm xã hội nào cả mà hoàn toàn vì mục đích cá nhân, xuất phát từ động cơ, nhu cầu, hứng thú, cảm xúc… của cá nhân.

Đối với hoạt động quản lýcó thể phân chia các loại giao tiếp theo các căn cứ cơ bản sau:

Căn cứ vào chủ thể tham gia vào quá trình giao tiếp

- Giao tiếp giữa các thành viên trong cùng tổ chức: còn gọi là giao tiếp trong tổ chức, loại giao tiếp này phụ thuộc nhiều vào trình độ phát triển, độ phức tạp và quy mô của công việc… đòi hỏi các bộ phận có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Giao tiếp trong tổ chức cũng có những quy định cụ thể, phù hợp theo hệ thống cấp bậc chính thức nhằm phối hợp thực hiện các hoạt động của tổ chức.

- Giao tiếp giữa các tổ chức với nhau: Loại giao tiếp này xảy ra khi có sự phối kết hợp giữa các tổ chức với nhau để thực hiện một hoạt động chung. Giao tiếp giữa các tổ chức có thể cả trực tiếp hoặc gián tiếp. Trong nhiều trường hợp giao tiếp gián tiếp được thực hiện sẽ có hiệu quả hơn (qua công văn và các thể loại văn bản hành chính khác).

- Giao tiếp giữa công chức của tổ chức với nhân dân (trong QLHCNN): với các tổ chức thực hiện chức năng tiếp xúc và giải quyết các công việc của nhân dân loại giao tiếp này rất phổ biến. Trong quá trình này, công chức của tổ chức phải xác định được nhu cầu, mong muốn chờ đợi của công dân. Nói cách khác cần phải biết rõ lợi ích của công dân, hiểu rõ quan điểm của họ và giúp họ tìm được giải pháp.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: nhận thức tư tưởng chính trị